Ngày đầu, khi mình còn là cậu sinh viên mới tốt nghiệp, Khoai lọ mọ tớ đã phải lặn lội xin việc khắp nơi để mong có 1 công việc nhưng đâu đâu cũng đòi kinh nghiệm cả mà khoai tớ thì mới ra trường lơ ngơ như bò đội nón chả biết mẹ gì :3
Những bước đi đầu tiên
Thế rồi sau bao ngày tháng thất nghiệp. Khoai tìm được 1 công việc tạm bợ lương 3 cọc 3 đồng. Còn không dám nói với bạn bè nữa
Lúc đó thiết nghĩ giá mà mình có mức lương 4,5 củ thì tốt biết mấy. Có thể để dành mua thứ mình thích được rồi. Thời gian cứ thế trôi đi. Dần dần khoai lên được mức lương 4,5 củ rồi khoai lại nghĩ khi còn trẻ thì có thể không cần quá nhiều tiền nhưng khi đã có tuổi thì không thể thiếu tiền được :3
Vì lẽ đó, khoai tiếp tục lao đầu vào kiếm tiền. Cuối cùng, Khoai đã tiệm cận được mức lương gần với 8 con số :3
Những tưởng mọi thứ đã suôn sẻ và đang đi đúng hướng thì khoai chợt nhận ra sao khoai lại phải lặn lội khổ thế này? Càng gần đến nó lại càng khó khăn và thử thách hơn. Từng mức lương nhích nhẹ lên đã thấy là cả 1 vấn đề hết sức nan giải. Đã có những lúc khoai muốn buông xuôi tất cả, lao đầu vào rượu chè và những thú chơi tiêu khiển. Lúc đó khoai chả cần gì cả… bất cần, kệ đời và ngông cuồng :3
Bế tắc và tuyệt vọng nhưng là may mắn
Trong lúc tuyệt vọng nhất, thì khoai lại may mắn gặp được 1 cô gái. Cô gái ấy đã giúp khoai đứng lên trong cơn say tưởng chừng như không có hồi kết. Khoai lại lao đầu vào công việc, cố gắng kiếm thật nhiều tiền chỉ để mong rằng cô gái ấy sẽ được đảm bảo tương lai. Bên khoai thì sẽ chả phải lo gì hết.
Vậy đó động lực để khoai tớ đạt được mức lương 8 con số là thế đó nhưng khi đạt được rồi thì khoai lại muốn nhiều hơn thế. Khoai muốn tạo dựng được 1 cái gì đó của riêng mình chứ không phải là làm công ăn lương nữa. Lính đánh thuê thì vẫn khổ lắm, biết bao giờ mới ngóc đầu lên được :3
Bản ngã
Ít lâu sau, cơ duyên đưa đẩy mình gặp anh Trần Việt Anh – 1 KOL, 1 Travel Blogger có tầm ảnh hưởng trong cộng đồng du lịch từng đạp xe khắp Đông Nam Á. Mình được anh hướng dẫn từng bước lập, tạo, viết Blog với tên miền riêng cùng rất nhiều “Skill” khác.
Mình không biết nói gì ngoài 2 từ CÁM ƠN gửi tới anh. Kể từ khi gặp anh, mình học được vô số những bài học và đã đến lúc mình cần phải chia sẻ lại những thứ mà anh đã tích lũy, dày công trong 7 năm viết Blog du lịch của mình.
Các bạn có thể xem thêm về chuyến đi đầu tiên của Khoai cùng anh Việt Anh ở đây:
Ban đầu, Khoai cũng định giấu, chả chia sẻ làm gì đâu. Ai vạch áo cho người xem lưng bao giờ nhưng thôi dành tặng cho những ai đọc được bài viết này 1 mã Code: khoailomo.com – sẽ được tặng 1 domain (tên miền Blog riêng) trị giá 300k và tham dự Workshop trở thành Travel Blogger do chính Travel Blogger Trần Việt Anh chia sẻ. Mọi thông tin chi tiết về Workshop khoai để ở đây nhé cả nhà: https://dulichbui24.com/travel-blogger
Thì ra mọi thứ chỉ là mơ
Bất ngờ mẹ khoai đập mạnh vào tay “dậy đi, mày không đi làm à?”
Khoai lọ mọ giật mình tỉnh giấc ô hoá ra tất cả chỉ là mơ sao 😂. Định mệnh cuộc đời 🙁 bế tắc quá…Lương mình giờ vẫn chưa đạt 8 con số. Mình đi viết Blog riêng rồi làm chủ đây 😜 Không làm lính đánh thuê nữa đâu…Lêu lêu
- Đọc thêm nhiều câu chuyện khác của Khoai tớ ở mục STORY nha!